THƠ
HV CLB SINH THÁNG 2
Ngô Văn Bằng
NỖI
OAN THỊ LỘ
Trèo
lên đỉnh núi Côn Sơn
Mưa
không rơi sao đường vẫn trơn
Có
phải nỗi oan ngàn thu cũ
Vẫn
còn u uất ẩn sườn non
Cái
ngày xưa ấy đã lâu rồi
Tài,
đẹp làm chi Thị Lộ ơi!
Cứ
ở Hồ Tây mà bán chiếu
Thì
đâu đến nỗi phải đầu rơi
Đời
đang đẹp lắm và tươi lắm
Tuổi
mới trăng tròn lẻ bóng thôi
Một
gánh chiếu gon trên vai nhỏ
Để
tim ai đó luống bồi hồi
Xót
thay đen bạc của tình đời
Sớm
nắng chiều mưa như vậy thôi
Chim
chết bẻ cung là thế đó
Nỗi
oan ai tỏ thấu chăngtrời?
Phạm Chí
NẰM
MƠ GẶP MẸ
Đêm
nay mơ thấy mẹ hiền
Đôi
mắt âu yếm nghiêng nghiêng mỉm cười
Lòng
con sung sướng bồi hồi
Ôm
chầm lấy mẹ: “Mẹ ơi đã về”.
Thức
giấc, trời vắng đêm khuya
Ngoài
trời trăng sáng, dầm dề mưa xuân
Mẹ
con nghĩa nặng tình thâm
Gặp
trong giấc mộng, tưởng lầm trần ai.
Bao
nhiêu kỷ niệm tràn đầy
Gợi
thương gợi nhớ cao dày công ơn.
Mẹ
cho con cả tâm hồn
Cho
con đôi cánh, tim hồng yêu thương
Những
ngày hấp hối chờ mong
Núi
sông ngăn cách, con không thể về
Mưa
ơi, mưa mãi lê thê
Nỗi
buồn xa vắng, đầm đìa nhớ thương!
Bây
giờ xây đẹp nghĩa trang
Nắng
vàng sưởi ấm đường làng quê ta
Thinh
không bát ngát bao la
Hồn
bay thanh thản nơi xa cõi trần
Trên
không đôi hạc trắng ngần
Bay
về tiên cảnh ngàn lần xa xăm...
Bây
giờ giỗ tết hàng năm
Chúng
con xum họp quây quần nhớ ơn.
Còn
trời còn nước còn non
Gương
hiền, đức độ luôn còn trong con
Đá
mòn nhưng dạ chẳng mòn
Bao
nhiêu kỷ niệm núi sông vững bền
Gốc
xanh hoa quả xanh thêm
Công
lao ghi tạc vững bền mai sau./.
Đinh Văn Hương
QUA BẾN TUẦN CHÂU
Hôm nay đi hội Cát Bà,
Xe ta xuống sớm đón
phà Tuần Châu.
Đến giờ chẵng thấy phà đâu,
Vì chưng vắng khách
nên tàu chưa đi!
Loanh quanh chẵng biết
làm gì,
Lân la quanh đảo
ta đi một vòng…
Bốn bề Nam, Bắc, Tây, Đông,
Nhà xây san sát mà không có người ?
Nắng mưa là bệnh của trời,
Làm nhà không ở
…là người Tuần Châu !
Hà
thị Nga
ĐỀN THIÊNG BÀ ĐẾ
Vì chưng sắc nước
hương trời,
Cho nên chúa
thích, vui chơi cùng bà.
Duyên tình, bà
chịu xót xa,
Vua đời sau biết
oan mà cho xây.
Đền bà Đế đặt ở
đây,
Hồn thiêng bên
núi độc này càng thiêng.
Lâm
Viết Ninh
LỜI
RU CHÁU
Ông nâng niu cháu trên tay,
Lời ru nhè nhẹ, một ngày đang qua.
Ông là gốc, cháu là hoa,
Yêu thương là đất phù sa mỡ mầu.
Cháu đang nói tiếng ban đầu,
Tặng ông tất cả, mai sau cuộc đời.
Tặng ông tiếng nói, nụ cười,
Một lời ru cháu, một lời ru ông…
Thái Văn Ngoạn
MÙA
XUÂN VIẾT TIẾP
Xuân
đến xuân đi, xuân trở lại,
Nhật ký xuân về,
mãi vấn vương,
Bao xuân vẫn nhớ
công trường,
Hoa sứ nở rộ,
tuyến đường dây qua.
Cột
vượt sông, nối liền đất nước,
Mấy công trình,
đã được bàn giao,
Thông tin, mạch
máu căng trào,
Từ Nam ra Bắc,
nơi nào cũng thông.
Bao
năm tháng, quê hương thầm lặng,
Ở hai miền, đằng
đẵng nhớ mong,
Thông tin, như mạch
máu hồng,
Vui ngày thống
nhất, non sông một nhà.
Dải
tần số, vi ba chuyển tiếp,
Sóng bầu trời, đất
Việt Nam ta,
Cửu Long hòa nhập
Hồng Hà,
Mùa xuân viết tiếp,
bài ca cuộc đời.