Chùm thơ Hôi viên
sinh vào tháng 3&4
Nguyễn Thị Cương
NGÀY NHÀ GIÁO VẮNG ANH
Kỷ niệm ngày Nhà giáo
Nhớ ngày anh đi xa
Những lẵng hoa tươi thắm
Học sinh đến thăm nhà.
“Loa kèn” nở từng đôi
Mà sao em đơn côi
Đêm đông dài lạnh lắm
Đầu giường vẫn gối đôi.
Giờ này anh ở đâu?
Nghĩa trang nơi thanh vắng
Lòng đất sâu thăm thẳm
Yêu
anh, em xót đau.
Hôm nay ngày Nhà giáo
Anh có
về với em?!
Phạm
Đạo
“VƯỜN KIỀU” –
MỘT TUYỆT TÁC NGHỆ THUẬT
Kính tặng chủ “Vườn Kiều Phạm Văn
Khoát
Mấy lần tôi đến
“Vườn Kiều”
Mà nghe lòng đã
mến yêu nơi này
Một công trình
nghệ thuật hay
Công lao ông
Khoát (1)đắm say truện Kiều
Suốt đời cũng
bởi chữ yêu
Lao tâm khổ tứ
sớm chiều đa mang
Bỏ ra thước đất
thước vàng(2)
Tạo nên
cảnh vật khang trang thế này
Cổng vào một
miếu thờ Thầy(3)
Ngày Rằm,
Mùng một toả đầy khói hương
Xôn xao một giải
“Tiền Đương”(4)
Một lầu “Ngưng
Bích” như trong truyện Kiều.
Bao quanh một
dẫy phù điêu(5)
Hàng trăm nhân
vật truyện Kiều hiện lên
Ngạt ngào nắng
toả hương sen
Thoả lòng du
khách làm quen truyện Kiều
Trong vườn không
biết bao nhiêu
Loài hoa trong
truyện Thuý Kiều ở đây
Mỗi loài hoa
được giãi bày
Một cặp lục bát
tuyệt hay trong Kiều.
Trong vườn còn
tượng toàn thân
Thuý Kiều, Kim
trọng, Thuý Vân mơ màng
“Sè sè nắm đất bên đường”(6)
Đạm Tiên cũng có
mặt nàng ở đây!
Thâu đêm không
kể tháng ngày
Kỳ công nghiên
cứu cái hay truyện Kiều
Cảo thơm điển
tích bao điều
Kỳ công diễn
giải càng yêu chuyện tình
Ông còn phát
động thi sinh
Thi thơ chuyên
mục chuyện tình Nguyễn Du
Cả nước hưởng
ứng cuộc thi
Thành công tốt
đẹp được ghi sổ vàng(7)
Ông còn tổ chức
ghi âm
Lẩy kiều một đĩa
Bắc Nam
ngọt ngào
“Vườn Kiều” luôn
đón khách vào
Tham quan thưởng
ngoạn biết bao nhiêu tình
“Vườn Kiều” thật
đáng tôn vinh
Công trình nghệ
thuật xứng tầm quốc gia
“Trăm năm trăm cõi người ta”(*)
Công trình bác
Khoát thật là tuyệt chiêu!
Ngàn năm còn mãi
truyện Kiều
Trăm năm còn mãi
“Vườn Kiều” Bình Đa(8)
Tp. HCM, 31/3/2014
-----------------
(1) Ông
Phạm Văn Khoat, chủ Vườn Kiều
(2) Ông bỏ ra 2000m2 đất
để xây dựng Khu vườn này
(3) Thờ Đại thi hào
Nguyễn Du
(4)Nay đã thành một ao
sen lớn
(5)Hai mươi bức phù điêu
diễn tả tóm tắt 20 chương của truyện Kiều
(6) Chữ nghiêng là thơ
của Nguyễn Du
(7) Ông được công nhận
là nhà “Kiều học” có nhiều công trình nghiên cứu có giá trị
(8)”Vườn Kiều” của ông
Phạm Văn Khoát ở phường Bình Đa Biên Hoà Đồng Nai
Trịnh
Long Đắc
CHIỀU CẦN THƠ
Ai đưa tôi đến Cần Thơ
Để hồn ngơ ngẩn, bến mơ Ninh Kiều
Sóng sông, nghiêng cả nắng chiều
Nhạc tình hòa tiếng sáo diều tầng xanh.
Ghe lao nhanh, nước trôi nhanh
Thuyền ai neo đợi, thoáng hình em tôi
Rặng sao, thẳng vút bên trời
Khác chi dáng đứng, của người Cần Thơ.
Ơi Cần Thơ, hỡi Cần Thơ
Gặp rồi mới thỏa ước mơ Ninh Kiều…
Tây Đô, tháng 8 năm 1993.
Phan Thế Triết
MẸ
TÌM CON
Qua nửa vòng trái đất đến đây,
Ảnh con đó bao năm chờ đợi,
Chiếc nón lá, nụ cười con gái,
Làm sáng bừng gương mặt thân thương,
Đã hiên ngang đứng giữ chiến trường,
Luôn tràn ngập mưa bom bão đạn.
Bà Mẹ từng khát khao vô hạn,
Tay nâng niu nhật ký Thùy Trâm,
Vội ấp ôm trên ngực thì thầm,
“Con yêu quý! Hãy về bên Mẹ”
Quá xúc động bà ve vuốt nhẹ,
Tưởng con yêu, đang đứng trước mình.
Mẹ khóc òa, con đã hy sinh,
Đời ghi nhớ, gương trong liệt sĩ,
Đang tỏa sáng những trang nhật ký.
Triệu triệu người, thương nhớ Thùy Trâm.
Trương Hải Yến
ĐIỆN
THOẠI KHÔNG DÂY VỀ LÀNG
(Kính tặng ngài Bộ trưởng: Đỗ
Trung Tá)
Hôm nay Bố em đi cày,
Mang theo điện thoại
không dây gọi về.
Bố bảo, chuẩn bị ấm
chè,
Bố có bạn cũ mới về,
sang chơi.
Bố gọi điện thoại
mọi nơi,
Bố mời bè bạn, đến
chơi thăm nhà.
Bố bảo, bây giờ làng
ta,
Thông tin liên lạc
nhà nhà gọi nhanh.
Gọi nhau đi họp, đi
hành,
Bấm điện thoại gọi,
sang nhanh bên này.
Đó là ý tưởng rất
hay,
Của ông Bộ trưởng,
mấy ngày tháng qua.
Sao cho tất cả mọi
nhà,
Khi cần liên lạc phải là có ngay.
Mấy bác nông dân đi cày,
Cũng cần điện thoại cầm tay gọi về.