Chùm
thơ tháng 7+8
Lê Chín
TRĂNG VỠ!
Đầu
non trăng treo một mảnh
Heo
may ngơ ngác bay về
Bầu
trời hoang vu se lạnh
Sương
đêm nhỏ giọt tỉ tê.
Mây
buồn đi qua loáng thoáng
Sông
nhớ cứ dài mênh mang
Hoa
sữa bần thần tĩnh lặng
Thu
tàn hoa níu nồng nàn.
Thuyền
trăng va vào sóng mạnh
Vỡ
tan mây cuốn đi rồi!
Bỏ
lại dòng sông hiu quạnh
Vật
vờ… sương khói chơi vơi!
Trần
Đạt
NHỚ SÔNG LA
Sông
La ơi! dào dạt tự bao giờ?
Cứ
chảy miết ngày đêm về biển cả
Sông
lặng lẽ - mùa xuân trôi êm ả
Nước
trong xanh in bóng rặng tre ngà
Giữa
trưa hè, giọt nắng long lanh
Chiều
nồm nam thổi mát nhà tranh
Buồm
căng gió về xuôi cập bến
Có
những lúc mưa nguồn lũ đến
Sông
oằn mình chở nặng phù sa
Cho
đồng lúa xanh rờn, cho ngọt lành hoa trái
Có
những khi đêm đông, nước sông se lạnh
Gió
bấc về tê tái năm canh
Lửa
bếp hồng, xua tan bao giá lạnh
Sông
La ơi! dạt dào trong xanh
Nơi
sinh trưởng, nâng con chắp cánh
Dòng
La Giang ngọt ngào như tình mẹ
Con
về luôn với sóng nước sông La
Nơi
hò hẹn… những chuỗi ngày thơ bé.
Ngày 26/10/2010.
Phương Đình Hải
BẠN TÔI
Bạn
tôi còn ở Trường Sa,
Gặp
ai cũng kể làm quà cho vui.
Con
rằng: ở đó gần thôi,
Trường
Sa nào có xa xôi nỗi gì.
Bà
con đồng đội chú dì,
Động
viên thăm hỏi, vơi đi nhớ nhà.
Yêu
anh bộ đội Trường Sa,
Bao
em thiếu nữ, thư quà xôn xang.
Tiếp
thêm sức mạnh sẵn sàng,
Giữ
yên biển đảo, chặn ngang lưỡi bò.
Để
tàu địa chấn thăm dò,
Yên
tâm tác nghiệp, chẳng lo quấy rầy.
Vỉa
dầu dưới biển mai ngày,
Thắp
lên góp sức, dựng xây nước nhà.
Dân
ta bám biển của ta,
Thuyền
đầy tôm cá, vào ra thuận buồm.
Con
đường bè bạn bán, buôn,
Sóng
yên biển lặng, căng buồm ngược xuôi.
Lắng
nghe chuyện của bạn tôi,
Cám
ơn lính đảo, những người kiên trung.
Dương
Thị Lựu
TÌNH MẸ
Tình
Mẹ cao cả vô cùng,
Thương
con, mẹ mãi trong lòng ghi sâu,
Các
con chưa hiểu mẹ đâu,
Đêm
lo, ngày nghĩ, mái đầu bạc phơ.
Bao
nhiêu đau đớn xót xa,
Mình
Mẹ gánh chịu, cây già cậy trông.
Hè
qua thu lại sang đông,
Nuôi
con nào có, kể công tháng ngày.
Ngọt
bùi nhớ lúc đắng cay,
Xếp
hàng đong gạo, nửa ngày ngược xuôi.
Chen
nhau, áo đẫm mồ hôi,
Người
xô, kẻ đẩy chân thời lâng lâng.
Thời
kỳ bao cấp xa dần,
Các
con khôn lớn, tảo tần cũng vơi.
Hiểu
sâu lòng mẹ con ơi!
Giữ
cho dòng họ, đời đời tiếng thơm.
Tô
Hương Mai
CON TEM CÓ CÁNH
Con tem bé nhỏ
xinh xinh
Vượt qua bao dặm
hành trình gần xa
Đưa tin trao tới
mọi nhà
Vui, buồn, tình
cảm chan hòa thân thương
Lương
Tử Miên
ĐÀ LẠT CHIỀU
Tặng Vũ Ng…
Cũng lâu lắm mới lại về Đà Lạt
Cứ chập chờn một lời hẹn đã xa
Sự e ngại không phải vì khoảng cách
Mà tình đời nên nắng - lại sương sa.
Hẳn là vậy, em cũng đừng tủi phận
Nào có ai hờ hững với ai đâu
Khi nhựa sống đang dồn về chân dốc
Thì nắng chiều dừng lại dưới thung sâu.
Có cả vạn loài hoa nơi phố núi
Không cầu kỳ tìm hương sắc kiêu sa
Vẫn còn đấy một làn hương bình dị
Tỏa âm thầm trong bụi bặm: mi-mô-da!
Cao nguyên Lâm Viên giữa mùa con ong đi lấy mật.