Lời
tác giả: Trong
5 ngày từ 24 - 28/9/2014, CLB văn thơ Bưu điện đã có cuộc hành hương về Quảng
Bình để dâng hương lên mộ Bác Giáp đầy ắp kỉ niệm. Tôi cứ ấp ủ mãi và sau hơn một
tháng vào những ngày đầu tháng 11 này tôi mới hoàn thành được mấy bài thơ sau lấy
cảm hứng từ cuộc hành hương đó.
BA TRẬN ĐIÊN BIÊN
Chiều
Quảng Bình nắng chói chang
tôi
thắp nén tâm nhang
dâng
lên mộ Người anh hùng dân tộc
vị
Đại tướng nhân dân lừng lẫy khắp địa cầu
tôi
rất tự hào
Bác
(1)là vị tướng tài của mọi thời đại!(2)
Xa
xa đảo Yến giữa biển khơi
sóng
biển rì rào như đang hát.
sự
ra đi của Tướng Giáp
là
ngọn cờ lấy lại lòng dân
đây
là trận Điện Biên thứ ba
Bác
là người chiến thắng
Trận
Điện Biên thứ nhất
hơn vạn lính Pháp ra hàng
kết
liễu chủ nhĩa thực dân cũ
Hà
Nội 12 ngày đêm B52 gầm rú
máy bay Mỹ rơi sáng rực không trung
Điện
Biên Phủ trên không
Bác
vẫn là linh hồn!
Những
tháng qua biển Đông dạy sóng cồn
Bác
nằm đây nguyện làm lá chắn
giặc
Bắc phương chớ quên
Chi
Lăng, Bạch Đằng Đống Đa
động
đến đất này sẽ chẳng có đường ra
Giá
mà không có quân xâm lược
Bác
sẽ là Nhà giáo dạy sử uyên thâm
suốt
đời Bác tôn thờ chữ NHÂN
và
hành xử theo chữ NHẪN
Đàn
hải âu gọi nhau trong nắng
biển
và trời chiều muộn càng xanh
tôi
bỗng nghe thấy tiếng dương cầm
thấy
ông cháu vui đùa đầm ấm(3)
Mảnh
đất này đã sinh ra tướng Giáp
tướng
Giáp là niềm tự hào
của
cả dân tộc Việt Nam
giữa biển trời lòng tôi mãi xốn xang!
Tp. HCM, 03 /11/2014
----------------------
(1)
Tất cả các chữ Bác trong bài đều chỉ Tướng Giáp
(2) Tháng 2 năm
1984, Hội đồng khoa học Hoàng gia Anh đã xét phong 10 vị tướng tài của thế
giới, chọn trong 98 vị từ cổ đại đến hiện đại. Chân dung 10 vị tướng được đúc
tượng bằng vàng và đặt trang trọng ở Viện bảo tàng lớn nhất Luân Đôn. Trong đó
có Trần Hưng Đạo và Võ Nguyên Giáp.
(3) Những lúc rỗi Bác thường chơi đàn Piano
và chơi đùa với các cháu
THIÊN CẦM
Đàn
trời
ai để
quên
đây
Để
ta lựa phách
so dây xem nào
Biển
thì rộng
trời thì cao
Gió
mây lãng đãng
xôn xao nỗi lòng
Một
vùng
trời biển
mênh mông
Một
khi
đã
đến
thì không muốn về.
TP.HCM, 4/11/2914
LỜI RU ĐỒNG LỘC
Tôi
lại về ngã ba Đồng Lộc
thăm
mộ các em đây
hố
bom năm xưa cỏ đã ken dày
một
màu xanh của cuộc sống
chẳng
bao giờ đổi thay!
Tôi
và các Nhà thơ Bưu điện
Kính
cẩn nghiêng mình
trước
dãy mộ các em
những
chiếc lược và những chiếc gương
không
bao giờ được soi, được chải
chỉ
có mùi hương trầm toả mãi
khắc
sâu vào lòng chúng tôi.
Bỗng
đâu đây nghe tiếng ru hời
của
một người mẹ trẻ
đáng
lẽ các em cũng được như thế
tiếng
bom thù
đã
xoá sạch ước mơ xanh
chỉ
còn đây những ngôi mộ trắng tinh
đất
nước đã hoà bình
các
em thành tượng đài lịch sử.
Tôi
mong sao
không
bao giờ còn bom rơ, đạn nổ
để
các em được làm mẹ
và
cất lên những lời ru!
Tp.HCM, 04/11/14