CHÙM
THƠ THÁNG 5, 6/15
Phạm
Khắc Chư
HOÀN KIẾM THU
Bồng
bềnh đền Ngọc sơn
Bên Hồ cây Tháp Bút
Cong cong cầu Thê húc
Gánh nặng tình nước non
Gương Hồ nước long lanh
Soi trời thu in đáy
Trên tháp Rùa phấp phới
Cờ đỏ sao vàng bay
Bao năm bao thế kỷ
Tháp nổi giữa Hồ này
Đón cụ Rùa về đây
Truyền đời xây cuộc sống
Thăng long thu Thăng long
Thả hồn nơi Hoàn kiếm
Hà nội ơi yêu mến
Thắm đượm tình thế gian
Mùa thu 2008
Phạm Hà Duyên
LỤc bát vào xuân
(Viết cho một người)
Ước
gì mình gặp lại nhau
Vin
câu lục bát bắc cầu vào xuân
Trăm
năm dù chỉ một lần
Cho
nhau cùng dạo đường xuân thuở nào
Người
ơi một thuở đếm sao
Bến
sông hoa vẫn ngạt ngào đưa hương
Chẳng
dành nhau chút vấn vương
Biết
tìm người ở tận phương trời nào
Nghe
chăng câu bát xôn xao
Thì
mang cậu lục đi vào hội xuân.
Trần Thu Hiền
HỒNG LĨNH VẪN ĐỢI
Em cứ tin anh nhất
định về
Ngày chờ ôm ấp
mãi lê thê.
Câu hò vĩ dặm
theo năm tháng
Lối cũ, đường
xưa rợp bóng tre.
Bát nước chè
xanh luôn đợi anh
Hai miền đất nước
mắt long lanh
Bỗng tin sét
đánh vừa bay đến
Em mất anh rồi
giữa tuổi xanh.
Hồng Lĩnh, sông
La vẫn đợi ạnh
Hàng ngàn ngôi mộ
chịu vô danh
Mong sao tìm được
anh trong đó
Có thấu lòng em
- Út của anh*?
Hà Tĩnh, mùa thu 2006
---------------------------
(*)Út- tên
người con gái
Đỗ
Bích Hợp
Trần
Hoài Lan
Hoàng
Thị Phương Lan
Ở PHIÊN TOÀ
LY HÔN
Thắng thua cũng
một nỗi buồn
Có con mà phải
ly hôn khó là…
Bão tình tan tác
cửa nhà
Con không còn thấy
mẹ cha sum vầy
Ước gì cảnh ấy
là say
Tỉnh ra nâng cốc
rượu đầy đoàn viên
(Hà nội_27/12/2007)
Bùi
Phương Na
GẶp lẠi nhau
Một đời được mấy giấc mơ
Tháng năm có đợi có chờ ai đâu
Thời gian điểm trắng mái đầu
Phải chi duyên cũ cũng nhau tìm về
Dòng đời rẽ nẻo phân li
Cho Nam cho Bắc cách chia hai miền
Dấu xưa lúng liếng mắt huyền
Tình đà sâu nặng khó quên ơi người
Ôi dáng đi ! Ôi nụ cười
Trẻ trung một thuở đôi mươi. Bây giờ…
Đào
Vĩnh
ĐIỆN HOA GIAO THỪA
Phía trước đông băng giá
Phía sau xuân ấm nồng
Phút bàn giao tiền định
Nuối tiếc gì nữa không?
Nếu mùa xuân nhanh chân
Nắng hồng chừng sớm độ
Nếu mùa đông lần lữa
Rét giùng giằng chưa tan
Chỉ vòng quay thời gian
Là trọng tài độ lượng
Nhanh chậm chút hại gì
Miễn trời đừng vô cảm
Phút thiêng liêng đã đến
Ngưng hạt sương giao thừa
Cái hạt sương nhỏ síu
Bỗng về cùng điện hoa
Phan
Tất Vĩnh
THỢ ĐƯỜNG DÂY BƯU ĐIỆN
Nhớ ngày ấy dưới chân cột điện
Em đùa anh “chú khỉ leo dây”
Anh lúng túng ánh nhìn rất vội
Em xinh tươi như hoa nở đầu ngày
Anh thầm nhủ đừng coi thường nhé
Rồi “cân đẩu vân” Đại Thánh nhiệm mầu
Sẽ nháy mắt thông tin nhanh ngàn dặm
Sóng siêu cao băng rừng thẳm, đồng sâu
Giờ đường dẫn không dây thì tìm đâu cột điện
Và đâu còn như “chú khỉ leo dây”
Chỉ câu em đùa nhau dạo ấy
Theo mãi anh sưởi ấm những tháng ngày…
Ngày 10 tháng 10
năm 2002