Yêu say đắm
Hàng cây toả bóng ôm nhau
Trời xanh mây trắng gối đầu hàn huyên
Câu ca quan họ đầy thuyền
Giọng hò trai gái tình duyên mặn nồng
- Em về có nhớ anh không?
- Anh về em thấy trong lòng nôn nao…
Sóng vàng từng đợt đuổi nhau
Tiếng cười dịu ngọt bên cầu liễu buông.
Trên cao cánh nhạn chập chờn
Dưới sông đàn cá bơi vờn dỡn nhau
Đất trời, sông núi, trăng sao
Hoà muôn điệu nhạc, lắng sâu cõi lòng
Va-len-tin, triệu bông hồng
Mắt anh say đắm, ửng hồng má em.
Trở về thăm
Kính tặng bưu điện Quảng Trị
Ôi! Quảng Trị đây, Quảng Trị yêu
Sông xưa soi bóng áng mây chiều
Rừng nay tay vẫy lòng lưu luyến
Tình bạn Trường Sơn sâu nặng nhiều.
Ta đã về đây gặp bạn xưa
Trời xuân gió mát, nắng đu đưa
Con đò nhè nhẹ bơi xuôi nước
Đâu bến Hiền Luơng em đứng chờ?
Đây chính là ta hay giấc mơ?
Tượng đài Bưu điện dựng cao to
Tấm lòng yêu nước, gương oanh liệt
Bão táp phong ba chẳng xoá nhoà.
Mái chèo lịch sử bạn giao liên,
Chiếc máy thông tin nặng nghĩa tình
Bơi thác Ba Lòng trong lửa đạn
Băng đồn vượt bốt ở Gio Linh.
Mẹ đã giấu ta nuôi ở hầm
Cho con ăn uống nặng tình thân
Đêm đêm điện đài bắt liên lạc
Mẹ cúi thắp hương cúng vái thầm.
Đoàn con quê cũ trở về thăm
Thành cổ oai hùng nổi tiếng tăm
Lớp trước người sau cùng tiếp bước
Non sông rạng rỡ một mùa xuân.
Đám ma mẹ
Mưa lạnh cóng đường trơn
Đám ma mẹ, qua lối mòn xóm cũ
Đoàn người đưa ủ rũ
Chập choạng hoầng hôn
Vắng mặt những người cháu, người con
Còn đi chiến trận…
Mưa dầm dề không tạnh
Thêm nặng hạt lệ tuôn
Đường trơn, côi cút cô đơn
Nỗi buồn tràn khoé mắt
Tối tăm trời đất
Gian nhà quạnh hiu
Gió chiều liêu xiêu…
Mong chờ tia nắng.
Bao năm xa vắng
Những buổi chiều tà
Nơi chiến trường xa
Can qua nguy biến
Có lúc xao xuyến
Lưu luyến nhớ quê
Biết có ngày về
Xum vầy nguồn cội!
Ngàn lần tạ tội
Viếng mộ bên đường
Con thắp nén hương
Lòng như dao cắt.
Bao năm xa cách
Vật đổi sao dời
Tấm lòng thương nhớ đời đời không nguôi./.