Chùm thơ
12.16
Lưu Chí Dũng
CON TEM
VÀ EM
Anh
hôn lên môi em
Như
con tem nhận dấu tròn nhật ấn
Tình
yêu sau tháng ngày ở ẩn
Bùng
cháy bay lên
Anh
muốn về ! Anh muốn ở bên
Anh
đi tìm em theo dấu những con tem
Áp
bì thư lên lồng ngực
Ấm
ức.
Giọt
lệ dài lăn qua
và
hình em sau nhật ấn hiện lên
Nguyễn Hồng Hạnh
NHỚ HOÀNG MAI XƯA(*)
Làng xưa thơ mộng biết bao
Giờ thành ngõ hẻm bám vào ven đô
Làng xưa nào giếng nào hồ
Giờ đây nhấp nhấp nhô nhô những nhà
Làng xưa nào lúa nào hoa
Giờ đây chi thấy toàn là bán, buôn
Đâu rồi đường lát gạch nghiêng
Đâu rồi tường đá đứng ôm sân đình
Nhìn ra đồng lúa ngát xanh
Hương hoa hương lúa đậm tình thiết tha
Đâu rồi cây gạo đầy hoa
Đâu rồi những chiếc búp đa thủa nào
Nhớ hồi gánh nước cầu ao
Tưới vườn rau diếp tưới sào cải xanh
Còn đâu những lũy tre xanh
Những hàng rào ruối thẳng băng như tường
Cây cau cây bưởi ngát hương
Cây ổi góc vườn chín rụng đầy sân...
Về làng bao nỗi luyến thương
Giờ Làng đã biến thành phường ven đô.
--------
(*) Năm 2002 làng Hoàng Mai vào nội thành Hà Nội
Phạm Văn Thiệp
VỀ
THĂM VỤ BẢN
(Kính
dâng hương hồn Nhà thơ Nguyễn Bính)
Về thăm Vụ Bản chiều nay
Đường
quê như có mưa bay ít nhiều
Cảm hồn thi sĩ phiêu diêu
“Mưa
xuân”(1)giăng mắc bao điều đa đoan
Mùa thu chẳng nở hoa xoan
Mà
sao tôi tưởng hoa đan tím đường
Quê hương sâu đậm yêu thương
Khi
xa càng thấm dặm trường lưu ly
“Người hàng xóm” (1) nhắc điều gì
Để
chàng lãng tử xa quê tìm về
Hỡi người thi sỹ chân quê
Ra
đi thơ để đam mê cho đời
Hôm nay rủ bóng mộ Người
Hoa
Ti-gôn (2)đỏ thắm tươi ân tình.
-------------
(1) Tên bài thơ của Nguyễn Bính
(2)
Trên mộ Nguyễn Bính có phủ giàn hoa Tigôn
Bá Vi tuân
BÊN THÁC BẠC SAPA
Ngỡ từ mây trút xuống
Suối thác đổ ào ào
Cầu Mây mờ sương gió
Lòng người như chiếc phao
Những cô gái vùng cao
Áo váy thêu sặc sỡ
Ánh mắt nhìN như cười
Bên cửa rừng xanh tở mở…
Chân thác nước tung vó
Mãi ngàn năm trắng ngần
Hai tay nâng máy ảnh
Chụp hồn người lâng lâng