Vừa uống rượu nút lá chuối, vừa nhâm nhi với “ thơ... nút lá chuối” của Phạm Đạo
Độ hơn tuần nữa là mùa xuân mới lại đến.
Cái chu kỳ của thời gian cứ luân chuyển theo quy luật của tự nhiên. Cỏ cây hoa
lá đang cựa mình ấp nụ chờ tia nắng ấm đầu tiên của xuân mới mà trổ lộc đơm
bông. Thơ cũng vậy. Người thơ cũng vậy. Mà thơ Phạm Đạo lại càng vậy. Chàng
trai Phạm Đạo dù đã bước qua cái tuổi thất thập nhưng luôn tươi trẻ với thơ, với
đời. Thi hữu trong Câu lạc bộ Văn – Thơ bưu điện và nhất là những người yêu thơ
Phạm Đạo càng thấy rất rõ điều đó.
Xuân năm Rồng này thơ Phạm Đạo lại đánh dấu sự…
hồi xuân với diện mạo trẻ trung, tươi mới và sung sức nhưng đầy trải nghiệm qua
thi phẩm BÀI THƠ TRONG MƠ . Là
một nhà khoa học, nhà giáo và là một
nhà thơ, thơ Phạm Đạo vừa khúc chiết, trang nghiêm, vừa sâu lắng, đằm thắm mà
không dấu được nét hào hoa, phong nhã. Cũng như khi làm khoa học, Phạm Đạo “ miệt mài cặm cụi xếp những con chữ thành
những câu thơ ” theo tư duy logic: “rồi
cẩn thận xâu chúng lại, lần lượt bỏ
chúng vào hộp” Nhưng …
“ đậy nắp cẩn thận đem cất đi ”
Nghe nói rượu ngon cất càng lâu càng ngon. Có
những loại rượu danh tiếng, người ta cất kín dưới hầm rượu hàng chục, hàng trăm
năm, càng lâu càng có giá, càng lâu rượu càng được người đời ưa chuộng bởi nó
ngon. Không biết thơ Phạm Đạo có thế không. Nhưng chính tác giả “ ngộ” ra được
cái điều rất đơn giản rằng, những kỷ niệm bao giờ cũng quý, bao giờ cũng được
trân trọng dẫu có cất kín bao nhiêu, lâu bao nhiêu, đến khi nhớ lại và trải
lòng ra với nó thì càng quý, càng nhớ, càng yêu. Đó là kỷ niệm đẹp, dù nó là kỷ
niệm vui hay buồn. Nếu thơ là men rượu của đời, thì kỷ niệm là chất liệu, là cảm
xúc làm nên thơ. Người đời nghĩ vậy, và Phạm Đạo cũng làm được vậy
Điều kỳ thú của BÀI
THƠ TRONG MƠ là dù đã được
tác giả
“ bỏ vào hũ, nút lá chuối thật chặt đem chôn ngoài vườn.
Nhưng khi:
“
đào hũ lên, đổ ra những con chữ
lạ lùng thay, những con chữ cạnh nhau
thành một bài thơ mới rồi !
Đó là điều kỳ diệu
của thơ, của văn chương.
Chiều nay, tôi mới nhận được chai rượu
nút lá chuối của người thân từ quê nhà gửi vô. Tôi rót rượu nút lá chuối vừa
nhâm nhi với “ thơ... nút lá chuối” của
Phạm Đạo. Sướng! Sướng lắm! Men rượu
với men thơ cứ như quện với nhau. Cảm ơn nhà thơ Phạm Đạo đã cho tôi món nhậu của
tâm hồn mà hiếm hoi lắm cộng đồng dân nhậu mới may mắn mà có được như tôi lúc
này, thật là “ sự sung sướng không thể trì hoãn”!
Nha Trang, tháng Trạp năm Tân Mão
Trường
An Võ Chí Trường
Sau đây là "Bài thơ trong mơ" của Phạm Đạo
BÀI THƠ TRONG MƠ
Tôi miệt mài cặm cụi
xếp con chữ thành những câu thơ
rồi xâu chúng lại
nhẹ nhàng bỏ vào hộp
đậy nắp kín cất đi.
Một ngày kia nhớ đến bài thơ
tôi lấy hộp ra đặt nhẹ lên bàn
mở nắp đổ chúng ra
những con chữ cạnh nhau
không thành thơ nữa!
Tôi xếp lại những con chữ
theo vần thơ trong trí nhớ
rồi xâu chúng lại
bỏ vào hũ, nút chặt bằng lá chuối
chôn sâu ngoài vườn.
...
Một hôm trong lòng tôi thấy buồn
muốn đọc lại những vần thơ cũ
vội đào hũ lên, đổ những con chữ ra
thật lạ lùng! những con chữ cạnh nhau
là
một bài thơ mới!
TP. Hồ Chí Minh, 4h00 ngày 29/12/2011
---------------------
(*) Gần sáng tôi mơ thấy một tứ thơ lạ, vội bật dậy ghi llại ngay sợ sáng ra quên mất.