Nguyễn Thị Tâm
NÍU KÉO
Em gọi anh nhiều lần,
Chắc là anh tắt máy,
Phải chăng ở vùng ấy,
Không phủ sóng hay là…?
Giữa thành phố nguy nga,
Cũng thật là vô lý,
Thú vui nào âm ỷ?
Đã làm anh ngập tràn.
Đừng làm em hoang mang,
Mở máy đi anh nhé,
Mình trò chuyện vui vẻ,
Cho
em bớt giận hờn.
Dù
giây phút cô đơn,
Anh
ngả lòng người khác,
Dẫu tim em tan nát,
Chẳng trách gì anh đâu.
Kim Chi
ƯỚC MƠ
Ta ước mơ đi khắp địa cầu
Để ngắm nhìn thiên nhiên hùng vĩ
Để khám phá bao nhiêu kỳ bí
Của ngàn xưa và của hôm nay
Để thỏa lòng khao khát mê say
Để ta được nối lòng nhân ái
Để bạn bè xích lại gần nhau.
Phước Thái, tháng 12/2008.
Thu Hiền
ĐỒ
SƠN BIỂN HÁT
Thân tặng Trung tâm Điều
dưỡng Bưu điện KV1
và 5 CLB Thơ giao lưu tại
Đồ Sơn ngày 19/8/2010.
Giao lưu giữa
bạn và tôi
Đồ Sơn hôm ấy
tuyệt vời, ngất ngây
Đất trời đan
quyện mê say
Trung tâm Điều
dưỡng dang tay đón chào.
Vui từ đầu cổng
vui vào
Tiếng vang
chào hỏi ngọt ngào cao sang
Gặp nhau đôi
chút ngỡ ngàng
Tình Thơ,
tình Bạn ngày càng keo sơn.
Thiên Văn, Phố
Huyện sáng tên(1)
Nghĩa Tình,
Nhà Giáo tô thêm nét vàng(2)
Đò ơi đừng vội
sang ngang
Ta còn lưu
luyến mênh mang chuyện tình.
Nghe thơ bạn,
đọc thơ mình
Ngắm nhìn phượng
vĩ rung rinh đầu cành
Sóng rì rào,
trời trong xanh
Đồ Sơn biển
hát du hành trang thơ.
Hà Nội, ngày 02/9/2010.
Hoàng Thi Phương Lan
PẮC PÓ NHỚ NGƯỜI
Tôi đến hang Pắc
Pó,
Thăm nơi ở của Người,
Những ngày đầu cách mạng,
Một thời đã xa xôi.
Nhìn thấy bàn
làm việc,
Phiến đá giữa thiên nhiên,
Bên dòng suối Lê Nin,
Và thân quen núi Mác.
Giường Bác ngủ
hằng đêm,
Phản gỗ liền một tấm,
Trong hang sâu tối ẩm,
Dò dẫm từng bước chân.
Gian lao vượt
lặng thầm,
Nên non sông đất nước,
Pắc Pó đọng trong tôi,
Lệ rơi nhòa trang viết.
Ngày 19/5/2012.
Phạm Thị Sâm
CẢNH ĐẸP HẢI VÂN
Phấn chấn
dừng chân, ngắm Hải Vân,
Non xanh
nước biếc, đẹp vô ngần,
Lớp lớp
núi cao, dòng suối chảy,
Tầng tầng
sương trắng, áng mây bay.
Mênh
mông trời đất, rộng bao la,
Đây cảnh
kỳ quan, của nước nhà,
Xa lộ
trên đèo, đường uốn khúc,
Tàu xe nối
tiếp, chạy băng qua.
Làng
chài sầm uất, bến Lăng Cô,
Chiều đến
thuyền về, thấp thoáng vô,
Một Hải
Vân quan, bao sóng gió,
Trường tồn
vững chắc, dựng cơ đồ.