Lê Chín
TRĂNG VỠ!
Đầu non trăng treo một mảnh
Heo may ngơ ngác bay về
Bầu trời hoang vu se lạnh
Sương đêm nhỏ giọt tỉ tê.
Mây buồn đi qua loáng thoáng
Sông nhớ cứ dài mênh mang
Hoa sữa bần thần tĩnh lặng
Thu tàn hoa níu nồng nàn.
Thuyền trăng va vào sóng mạnh
Vỡ tan mây cuốn đi rồi!
Bỏ lại dòng sông hiu quạnh
Vật vờ… sương khói chơi vơi!
Phương Đình Hải
DU THUYỀN BA BỂ
Đến hồ Ba Bể
chiều nay,
Ra ngồi bến
nước, gốc cây đợi thuyền.
Gặp em má lúm đồng tiền,
Áo chàm, khăn chít, làm duyên nụ cười.
Điệu then
thay tiếng chào mời,
Du thuyền ngắm
nước, ngắm trời cùng em.
Ngồi thuyền
độc mộc chưa quen,
Bởi mê đàn
tính, điệu then hương chàm.
Nên liều một
chuyến dọc ngang,
Ngắm hồ Ba Bể
đỏ vàng chiều nay.
Ghé thuyền
ngắm cảnh Động Puông,
Muốn làm “Từ
Thức” ở luôn chẳng về.
Tháng 6/1996.
Dương Thị Lựu
TÌNH MẸ
Tình Mẹ cao
cả vô cùng,
Thương con,
mẹ mãi trong lòng ghi sâu,
Các con chưa
hiểu mẹ đâu,
Đêm lo, ngày
nghĩ, mái đầu bạc phơ.
Bao nhiêu
đau đớn xót xa,
Mình Mẹ gánh
chịu, cây già cậy trông.
Hè qua thu lại
sang đông,
Nuôi con nào
có, kể công tháng ngày.
Ngọt bùi nhớ
lúc đắng cay,
Xếp hàng
đong gạo, nửa ngày ngược xuôi.
Chen nhau,
áo đẫm mồ hôi,
Người xô, kẻ
đẩy chân thời lâng lâng.
Thời kỳ bao
cấp xa dần,
Các con khôn
lớn, tảo tần cũng vơi.
Hiểu sâu
lòng mẹ con ơi!
Giữ cho dòng
họ, đời đời tiếng thơm.
Tô Mai
BÊN HỒ HOÀN KIẾM
Thánh thót
chim ca, nắng sớm mai,
Nước hồ xanh
mướt, liễu buông dài,
Thê Húc cầu
son, soi bóng nước,
Ngọc Sơn
duyên dáng, nét bồng lai.
Lương Tử Miên
SƯƠNG KHÓI CHIỀU XA XÔI
Ở nơi mây trắng nắng tràn
Mênh mang ru một cung đàn dịu êm
Ở nơi xa bạn - và em
Không gian như bỗng nhiều thêm gió về
Hoa không cháy trọn mùa hè
Nôn nao rơi một tiếng ve gọi chiều
Người về bóng núi đi theo
Để câu hát giữa lưng đèo ngân nga.
Thung sâu đọng giọt sương sa.
Giấu trong nhung nhớ màu hoa cúc quỳ.
Chiều trên phố núi tháng
10/2012.