NHỮNG HẠT BỤI VÀNG
Trong
quá trình tuyển chọn phần thơ cho cuốn sách này (Nghĩa tình còn mãi) Ban biên
soạn chúng tôi đã làm việc một cách rất nghiêm túc với tinh thần trách nhiệm
cao. Chúng tôi đã chọn được những bài thơ có chất lượng, những đoạn thơ hay và
đặcc biệt là có những câu “xuất thần”. Chúng tôi coi những đoạn thơ ấy, nhất là
những câu thơ ấy như những hạt bụi vàng đã lóe lên trong vườn thơ của chúng ta,
làm chúng tôi thấy rất phấn khởi và tự hào về Câu lạc bộ chúng ta. Sau đây là
những cảm nhận của tôi về những hạt bụi vàng đó
Văn Bang
Mẹ
là đóm mạ gầy khô
Hoá
thân đời mẹ thành mo cơm đầy
(Mo cơm của mẹ)
Câu một mô tả được dáng vóc điển hình của
một bà mẹ nông thôn làm ăn vất vả “Bán mặt cho đất, bán lưng cho trời”. Còn câu
hai tác giả đã khái quát vai trò của người mẹ được ví như một mo cơm,vừa giản đị
mà lại mang tính hiện thực rất cao!
Đỗ Quý Bông
Dốc chếnh choáng
gió ngang đồi
Bố vấp bóng bố kết đôi lưng chiều
(Ru ngoài vành nôi)
Hai câu thơ thăng
hoa của Đỗ Quý Bông, anh liên tưởng dốc núi như người say, vì chỉ có khi say
người ta mới bước chếnh choáng. Còn câu hai là một hình tượng chỉ trong thơ mới
có, đã gây cho ta một ấn tượng rất sâu, một hình ảnh rất đẹp, rất thơ mộng!
Lê
Chín
Trám om cạnh bát canh bầu
Chồng chan, vợ húp, nhìn nhau … mỉm cười
(Biết nói
sao)
Chị đã cho ta một cặp ca dao mới dựa vào
gần như nguyên mẫu một câu ca dao nổi tiếng cũ Canh tôm nấu với ruột bầu / Chồng chan vợ húp lầu bầu khen ngon nói
về tình yêu, sự hạnh phúc của đôi vợ chồng. Phải chăng đây cũng là một sự sáng
tạo đáng biểu dương!
Phạm Khắc Chư
Cong cong cầu Thê Húc
Gánh nặng tình nước non
(Hoàn Kiếm thu)
Hai câu thơ này của tác giả Phạm Khắc Chư có
ý tưởng, cầu Thê Húc dáng uốn cong vì gánh nặng tình non nước – đó là một sự
hoán dụ được chấp nhận!
Lê Minh Dung
Lê Minh Dung đã tạo được cho mình một giọng
thơ riêng. Anh đã góp vào tập thơ văn này ba bài, tôi thích nhất bài đầu “Chơi
vơi” gồm 5 cặp lục bát mà cặp nào cũng hình tượng đi vào lòng bạn đọc:
Là em
trong vắt một thời / Hái hoa bắt bướm tặng tôi bên rào / Mồng tơi mực
tím khát khao / Cánh chuồn chuồn đỏ vẽ vào trời xanh / Trăng non tối
ấy / chòng chành / Nép vào hoa bưởi hoa chanh. vậy mà…/ Vậy mà em, vậy mà
ta / Nào ai đã dám nói ra...để rồi.../ Tóc đuôi gà buộc hồn tôi / Trò chơi tìm trốn,
giờ đời lạc nhau.
Lưu
Trí Dũng
Tác giả Lưu Trí Dũng có một
bài thơ ngắn mà hay đó là bài “Con tem và em”, Tôi thấy rõ nhất ở khổ thứ hai: Anh đi tìm em theo dấu những con tem /
Áp bì thư lên lồng ngực / Ấm ức / Giọt lệ dài lăn qua / và hình em sau nhật ấn hiện lên. Một
bài thơ khác hẳn với những vần thơ mang nhiều tính hài hước của anh trước đó!
Phạm
Hà Duyên
Chị có bài “Anh ở đâu chiều đông” rất cảm động nhất là khổ cuối:
Mây ơi dừng phút thôi / Mang dùm người
năm ấy / Nén hương lòng bỏng cháy / Hãy yên giấc ngàn thu. Những
câu thơ đã lắng được trong người đọc.
Phạm
Đạo
Bài “Dòng sông tuổi thơ”
là một trong những bài thơ hay nhất, khổ cuối của bài xúc cảm tình yêu da diết
với con sông quê đã để lại trong anh bao kỉ niệm khó quên thời thơ ấu. Dù đã đi
khắp đó đây, gặp nhiều dòng sông hùng vĩ nhưng với quê hương mình, con sông Cà
Lồ nhỏ bé ấy vẫn là số một. Trong bài, còn có nhiều câu như cặp câu mà không ít thi sĩ đã nói chỉ cần thế tác giả
đã có thể đứng trong hàng ngũ thơ chuyên nghiệp rồi. Hai câu đó như sau:
Những con muỗm đồng
chín tới vàng ươm
Lửa rơm cháy đến
cuối đời vẫn ấm.
Trịnh Long Đắc
Anh Đắc có bài thơ “Chim đưa thư” nhẹ nhàng mà sâu
lắng gây nhiều cảm xúc cho người được. Tôi thích nhất khổ thứ hai của bài thơ: Nhớ em… giục lòng anh viết / Thư có
hoa ban trắng tinh / Có nước suối reo róc rách / Thư đong đầy ắp ân tình….Trong
thư mà có cả hoa, có cả tiếng suối reo thì thật lãng mạn, thật đẹp, chính vì vậy
những cánh thư chuyển tới tay người nhận mới đầy ắp ân tình!
Nguyễn Quỳnh Giao
Thơ viết về hoa quỳnh đã có nhiều nhà thơ với những
bài rất hay. Riêng chị Quỳnh Giao lại có những câu thơ đáng đọc trong bài “Quỳnh”
đó là hai câu: Chỉ vầng trăng đêm nay / Thầm thì chờ quỳnh nở . Mấy ai đã thức thâu đêm để xem quỳnh nở hay chỉ có vầng trăng mới
chung thủy thầm thì tâm sự chờ quỳnh nở một bông ngát hương tuyệt vời cùng vầng trăng
đa cảm mà thôi!
Trần
Thu Hiền
Lời yêu đầu bên sông
Chảy hoài theo ta
mãi...
(Đa Độ sông quê)
Hai câu thơ ấy nói lên tại sao con sông
Đa Độ quê chị lại gắn bó với người đến thế. Đó chính là tình yêu quê hương,
tình yêu đôi lứa và sự thủy chung của cặp
uyên ương này!
Hoàng
Hiển
Khổ đầu bài thơ “Yêu nhau xưa và nay” : Xưa yêu nhau / Viết chữ thả lên trời
xanh thẳm / Gửi lời tỏ tình vào gió mây/ “Đọc xong bảy chữ thì thương lắm / Vạn
lý tương tư vũ trụ tình” gây cho tôi một ấn tượng khó phai.
Đọc khổ thơ này tôi cứ phảng phất đâu đây một giọng thơ của một thầy đồ khí
phách ngày xưa chứ không phải một thầy giáo dạy ngoại ngữ trong Học viện Bưu
chính viễn thông!
Nguyễn Bá Hoan
Với viết hai câu kết trong bài “Vai áo mẹ”:
Đường
khâu vai áo mẹ
Đã
chỉ đường cho tôi
Có tầm khái quát cao. Người mẹ dậy dỗ
con cái không những chỉ bằng những lời dăn dậy về điều hay lẽ phải mà với anh
còn bằng những hành động cụ thể của bà, Chính đường khâu vai áo Người đã chỉ đường
cho anh bước vào đời!
Lê Doãn Hợp
Tác giả Lê Doãn Hợp có cái kết trong bài
“Sài Gòn- Đêm toàn thắng” đã ghi ấn tượng:
Sài
Gòn tháng Năm rực rỡ sao cờ
Khắc vào lòng bao nốt nhạc, vần thơ.
Đã
khắc họa không khí Sài gòn đêm đầu tiên được giải phóng: Cả thành phố ngập tràn
cờ đỏ sao vàng Tổ quốc và cờ của Mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam cùng khúc
nhạc chào mừng chiến thắng vang lên khắp phố phường. Không khí hào hùng ấy đã
khắc sâu và còn mãi trong lòng tác giả và người đọc!
Phạm Lan Hương
Với bài “Bip,
Bíp ơi!” nói về dịch vụ “Nhắn tin” của ngành Bưu điện rất sinh động, có hồn.
Hai câu kết rất nhí nhảnh mà lại tạo được nốt nhấn cho người đọc:
Dẫu nơi nào bước chân ta tới
Vẫn bên mình, văng vẳng
Bíp, bíp ơi!
Đinh Văn Hương
Lênh đênh trên một con thuyền,
Mỏng manh ….như là vỏ trấu
(Thăm Ba
Bể)
Cây bút này đã dùng thủ pháp “Hoán dụ” ví
chiếc thuyền như vỏ trấu, làm cho chúng ta càng thấy sự mỏng manh của con thuyến
giữa mênh mông trời nước hồ Ba Bể, Bắc Cạn huyền thoại!
Nguyễn Văn Kiểm
Trong bài “Biển và trăng” anh có hai câu
thơ như thể trong bức tranh thủy mạc. Ta nhắm mắt đọc hai câu mà đã thấy một biển
và trăng cùng lung linh:
Lăn
tăn biển nước hôn bờ cát
Nhẹ lướt trăng vờn nhịp sóng thưa
Biển
thì nhẹ nhàng hôn lên bờ cát, còn trăng thì khoan thai vờn sóng êm ái biết nhường nào!
Lê Văn Kỷ
Anh có một bài thơ thăng hoa, chỉ bốn
câu thôi mà đã ấn tượng mạnh cho người đọc. Đó là bài “Kiêu sa Cẩm Vũ”.
Gái Cẩm Vũ sao duyên dáng thế / Em kiêu sa, ánh mắt
ân tình
Như hoa sữa tỏa hương thơm mát / Tiếng hát ngọt
ngào, níu bước anh…
Lê Hoài Lan
Bài
“Mưa” có hai câu kết rất đáng đọc:
Hạt buồn hãy chảy ra sông
Hạt thương, hạt nhớ xin lồng vào thơ
Chị đã nhân cách hóa những giọt mưa, mưa
mà cũng có hạt buồn, hạt thương, hạt nhớ thì thật như người! Mà còn hay ở chỗ
những đau buồn thì hãy chảy ra sông đi, còn thương nhớ thì để lắng vào thơ như
tâm trạng của tác giả ?
Hoàng Thị Phương
Lan
Bờ ngực anh khói súng còn vương
(Tình em nỗi nhớ)
Một câu thơ ấn tượng, đó chính là hình ảnh
của cuộc chiến tranh khốc liệt mà không có tiếng bom rơi đạn nổ và thời ấy đã
qua rồi, nhưng chúng ta không được quyền quên lãng. Trách nhiệm của thi ca được
tác giả thể hiện như thế.
Phùng Thanh Lịch
Anh có bài “Bưu điện-Văn hóa xa” nhẹ
nhàng, giàu nhạc điệu như một ca khúc đồng dao. Tôi thích nhất khổ thơ áp kết:
Bưu điện – văn hóa xã / Đến mọi
miền quê ta / Như tình cây và đất / Nâng cánh cò bay xa.
Đó là một
hiện tượng thơ của những vần thơ Bưu điện!
Giang
Vĩnh Lưu
Sừng sững hiên ngang bức tượng đồng
/ Oai linh hướng biển giữa phố Đông/
Nữ tướng lừng danh thời Trưng Trắc /
Người đã khai sinh đất Hải Phòng.
(Vịnh tem nữ tướng Lê Chân)
Một bài vịnh hay, toát lên khí phách của vị
nữ tướng vang bóng một thời được tái hiện trong những con tem Bưu điện .
Lương Tử Miên
Lương Tử Miên là một cây thơ “có nghề”, cả 5
bài thơ anh góp mặt trong tập này mỗi bài một vẻ đều sâu sắc và hay. Tôi thích
nhất bài “Một lần thôi” đó là bài chỉ có
ba cặp lục bát, anh đã ngắt nhịp khác đi thành một dạng lục bát mới mà gần đây
khá nhiều người sử dụng, như thể một sự cách tân trong thơ:
Cho tôi yêu một lần thôi / Bởi vì tôi
/ Chỉ vì tôi / Một lần.
Mải đi tìm trái tầm xuân / Và núi lở /
Và sông dâng / Và rồi…
Phải chi / Lửa đứng, than ngồi / Lửng
lơ con cá vàng bơi…/ Đi tìm.
Bùi
Phương Na
Thực tình, tôi đã thấp thoáng chị phần nào đấy bởi hai câu thơ: Nụ hôn chưa một
lần trao / Mỗi người một ngả tình vào cõi mơ trong bài “Tình anh”. Trời ơi, một tình yêu mà chưa cả dám trao nhau nụ
hôn, thế nhưng đã đi vào cõi riêng, ngả riêng của mỗi phận duyên, mới biết lãng
mạn là thế nào? Để đến khi đã luống tuổi ta gặp lại nhau với bao luyến tiếc… Chỉ
thế thôi cũng đã chút an ủi được với những giữ lại kỉ niệm đẹp ngày nào?
Kiều Ngọc
Trong bài “ Bài thơ trên máy tính” của chị, một cán bộ kỹ thuật yêu
thơ và đã có nhiều tập thơ in riêng đọng lại trong lòng độc giả, tôi thích hai
câu kết:
Phím máy vô tri,
tay em gọi lệnh
Dòng chữ nào
cũng ấm áp về anh...
Hai
câu này không những chị tả rất chính xác về kỹ năng sử dụng máy vi tính mà còn ấm
áp tình người. Dòng chữ nào cũng ấm áp về anh thì thật tham lam nhưng rất
riêng tính cách? Đọc hai câu thơ, ai còn dám bảo những người làm kĩ thuật là
khô khan?
Trần Xuân Sảnh
Anh Trần
Xuân Sảnh (Thanh Tùng) có bài thơ đường luật khá chuẩn mực “Vị tướng hiền” ca
ngọi Đại tướng Võ Nguyên Giáp, tác giả đã đến tận nhà Đại tướng tặng ông và bài
thơ này và đã được gia đình Đại tướng gửi đến bảo tàng Quân đội nhân dân lưu giữ
.
Phạm Thị Sâm
Bài
thơ lục bát “Thăm mộ cụ Hoàng Thị Loan” thân mẫu Bác Hồ là một bài lục bát hay.
Trong đó có hai câu thơ đọng ấn tượng mạnh với tôi, đó là:
Đường lên quê Bác xa xa,
Mây vờn Đại Huệ là là khói sương.
Một bức tranh có mây lãng đãng trên cao,
có sương là là mặt đồi, còn Người đã ra đi, cảnh ấy làm sao không khỏi lay động
?
Nguyễn Thế Sử
Tác giả Nguyễn Thế Sử có một bài viết về
ngành Bưu điện rất đáng đọc. Đó là “Vào
ca Ba” mà khổ đầu làm ấn tượng mãi trong tôi tính khái quát và thủ pháp ẩn dụ
có nghề của tác giả:
Đèn tín hiệu trên máy / Lấp lánh ánh sao trời
Như Ngân Hà đang chảy / Chở tin về muôn nơi.
Nguyễn Thị Minh Tâm
Khổ
đầu bài thơ “Bến đợi” của chị đi vào lòng người đọc một cách nhẹ nhàng bởi sự
giản dị mà lại sâu lắng:
Sao ta lại là bến / Để phải đợi phải mong
Mỗi lần đò sang sông / Bến lại buồn da diết
Ở đây nói lên sự gắn bó giữa con đò và bến
sông, đằng sau nghĩa chính là tình yêu lứa đôi muôn thuở mà tác giả chuyể tải.
Sự hiện hữu bên nhau hàng ngày gắn chặt đôi lứa, họ không thể xa cách nhau dù
chỉ là một chuyến đò ngang…
Phạm Văn Thiệp
Khổ thứ 2 trong bài “Dáng xưa” là một
khổ thơ hay:
Nào ngờ cách núi cách sông / Đồi sim vẫn tím
mà không thấy người / Đi tìm suốt cả một
đời / Tìm trong ai đó dáng người ngày xưa / Bao giờ biết có bao giờ / Cho tôi trở lại tuổi thơ trốn tìm.
Tôi thích hai câu cuối, nói một sự giả định không thể
có cho nên sự tìm về tuổi thơ cũng chỉ là một mong ước mà thôi chứ làm đâu thực
hiện được?
Phan Thế Triết
Nhà thơ lão thành Phan Thế Triết có nhiều
bài thơ hay, có những bài còn được dịch ra tiếng nước ngoài. Trong tập này
“Giai điệu tháng năm” là một trong số đó, ca ngợi Bác Hồ kính yêu rât thành
công, nhất là hai câu kết:
Trái
tim Người rạng tiếng tăm,
Gia
tài duy nhất vầng trăng muôn đời.
Sự vĩ đại của một lãnh tụ, của một danh
nhân thế giới được khái quát bằng thứ tài sản mà chỉ dành cho nhật nguyệt vĩnh
hằng: Gia tài duy nhất vầng trăng muôn đời.
Viết được những câu thơ như thế phải chăng chỉ có ở những cây bút từng trải
một cách nhiều nếm trải?
Võ Chí Trường
Người làm thơ không chỉ giãi bày những gì
về chính mình mà phải hướng ra cộng đồng, phải vững vàng bản lĩnh thì mới vững
bút. Với “Vợ lính Trường Sa vượt cạn” của Võ Chí Trường nhờ thế đã có tính thời
sự cần thiết, có sức lan tỏa nhanh mà không hô hào suông.Một bài tưởng như khô
khan vẫn lóe lên những câu rất thơ Phía đảo
sóng ngầm nén trong nhịp tim. Biển lúc ấy sóng ào ạt xô bờ nhưng trong lòng
lính đảo những con sóng ngầm thương vợ lại trào dâng. Anh biết trong ngày vượt
cạn không có chồng bên cạnh thì người vợ chông chênh biết bao, nhưng vì nghĩa vụ
bảo vệ Tổ quốc ta đâu quản? Những con sóng ngầm nhớ, ngầm thương chỉ còn cách lặn
vào trong tim trú ngụ …
Bá Vi Tuân
Tôi cũng lại nhặt tiếp được một câu thơ
hay của Bá Vi Tuân: Lòng người như chiếc
phao trong bài “Bên thác Bạc Sa Pa”. Trước thác nước ào ào từ trên trời đổ
xuống, dưới lòng thác nước xối xả tung bọt trắng thì trái tim người như anh ví
là một chiếc phao để chống trả, để cân bằng
là sự chọn lựa có lí. Một bài thơ hay cần có những phát hiện, lí giải hợp
lẽ !
Trương Nhữ Tuyên
Tác
giả này có tứ thơ rất táo bạo trong bài “Giá mà khều được mảnh trăng”:
Giá mà khều được mảnh trăng / Thì em gói
kĩ quanh năm để dành
Để giọt sương bớt long lanh / Để mùa thu
bớt làm anh chạnh buồn.
Bản
thân cái sự giá mà đã là không thực mà chỉ là ước muốn, thế mà còn đem trăng
gói kĩ để dành thì lại táo bạo và vô lí hơn nữa. Nhưng trong thơ có thể chấp nhận
sự vô lý ấy để đẩy thơ lên cao hơn. Còn hai câu sau, anh đã mượn ý Nguyễn Du để
nói: “ Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”cũng
hợp cảnh, hợp người.
Vũ Tuyến
Nhà thơ lão thành Vũ Tuyến có bài thơ
“Bức điện hoa gửi nàng Tô Thị” là một trong số những bài thơ hay viết về ngành
Bưu điện. Trong bài thơ có những câu, những đoạn ấn tượng. Riêng tôi thích nhất
hai câu ông nói về vai trò của ngành Bưu điện không chỉ quan trọng trong ngày
nay mà còn không thể thiếu được trong ngàn đời sau:
Thông
tin là một bài ca
Cho đời nay với muôn xa xích gần.
Đào Vĩnh
Anh có bài viết theo phong cách hiện đại
“Mệnh giá”. Một bài thơ mới đọc thì không hiểu hết hàm ý, mà cần phải suy ngẫm
nên kén độc giả. Trong nền kinh tế thị trường này tất cả đều được quy thành tiền,
đều có một mệnh giá nhất định. Nhưng trong cuộc sống con người đâu có phải cái
gì cũng áp đặt giá được, ví như hai câu kết của bài thơ này:
Anh đúng hẹn lối xưa, giờ cũ
Thì cần
chi mệnh giá ít hay nhiều?
Phan Tất Vĩnh
Tác giả có một bài thơ viết về nỗi
gian truân của nhũng người thợ đường dây khá dí dỏm nhưng cũng phác thảo khá
chân thực. Các cô gái tinh nghịch đặt cho họ một biệt danh rất ấn tượng là “Khỉ
leo dây”. Trong bài thơ “Thợ đường dây” của anh, tôi tâm đắc nhất hai câu cuối:
Chỉ câu em đùa nhau dạo ấy
Theo mãi anh sưởi ấm những tháng ngày…
Thật thú vị, biết bao các thế hệ thợ
dây ngành Bưu điện lại rất thích cái tên ngộ nghĩnh ấy và vì thế đã sưởi ấm
lòng các anh suốt tháng ngày!
Phạm Hồng Vũ
Cứ ngỡ em, nàng tiên giáng thế
Hồn em trong trắng, sóng mây trôi…
(Trạm viba trên đỉnh đèo Pha
Đin)
Quá trình đi tìm những hạt bụi vàng tôi
lại có được hai câu thơ trên của Phạm Hồng
Vũ. Trong gian lao, vất vả của những người trực trạm vi ba( thường ở trên núi
cao rừng thẳm), nhất là các cô gái tác giả vẫn thấy ánh lên những nét đẹp, những
nét đẹp nên thơ. Ví em như “ nàng tiên giáng thế” thì chỉ có những người trong nghề lăn lộn ngày tháng với công việc đặc
thù này mới có thể lí giải được ?
Đỗ Kim Yến
Bài thơ của Đỗ Kim Yến viết về ngành Bưu
điện “Cánh sóng” được rất nhiều bạn đọc ưa thích bởi sự hài hước, đặc biệt ở
hai câu cuối :
Ôi! Kỳ diệu quá! Vệ tinh
Ngàn cánh sóng ẵm nhân tình gửi trao!
Cánh
sóng mà “ẵm nhân tình” được thì là cách viết bạo dạn, gây ấn tượng mạnh cho người
đọc!
Hà
Nội, 27/01/2016
Pha Lê